DIỄN ĐÀN CỦA LỚP CAO CẤP LÝ LUẬN CHÍNH TRỊ - HÀNH CHÍNH K32D

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
DIỄN ĐÀN CỦA LỚP CAO CẤP LÝ LUẬN CHÍNH TRỊ - HÀNH CHÍNH K32D

Latest topics

» Cả nhà khỏe không?
Ngày của Phước... EmptyTue Nov 25, 2014 9:27 pm by xuancuong2510

» Buồn nơi dành cho những ai đang thấy buồn.
Ngày của Phước... EmptySat Mar 30, 2013 1:10 pm by Thịnh Ánh Tần

» Where are you?
Ngày của Phước... EmptyTue Mar 19, 2013 5:04 pm by baothinh

» Cháu chào các pác ạ!
Ngày của Phước... EmptyTue Mar 19, 2013 4:57 pm by baothinh

» MỌI NGƯỜI ƠI, ĐI ĐÂU HẾT RỒI
Ngày của Phước... EmptyThu Nov 01, 2012 4:26 pm by Viet-QNam

» phu nu va kien truc
Ngày của Phước... EmptyMon Jun 25, 2012 11:32 am by Thịnh Ánh Tần

» Hỗ trợ "tạp chí"
Ngày của Phước... EmptyTue Apr 17, 2012 2:41 pm by Viet-QNam

» Cafe mot minh !
Ngày của Phước... EmptySun Mar 11, 2012 9:36 pm by Thịnh Ánh Tần

» Điếu chào anh Việt!
Ngày của Phước... EmptyWed Feb 01, 2012 12:45 pm by Viet-QNam

April 2024

MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     

Calendar Calendar

RSS feeds


Yahoo! 
MSN 
AOL 
Netvibes 
Bloglines 

2 posters

    Ngày của Phước...

    Admin
    Admin
    Admin


    Tổng số bài gửi : 86
    Join date : 10/01/2011

    Ngày của Phước... Empty Ngày của Phước...

    Bài gửi  Admin Thu Oct 27, 2011 4:42 pm

    Chiều cuối thu, trời Sơn Hà thật buồn và ẩm ướt. Cái u ám của núi đồi, cái lãnh lẽo của những con đường và cái cô quạnh của nơi đây làm cuộc sống càng thêm thê lương, tẻ nhạt. Hơi ấm của con người không thể làm ấm hơn cho mảnh đất này.

    Rít một hơi thuốc thật sâu, Phước thả lỏng cơ thể trượt dài trên chiếc ghế mây sờn cũ, lim dim mắt nhớ về ngày tháng đã qua. Cái thời mà Phước làm lãnh chúa của tầng 3 khu kí túc xá nằm trên con đường Quyền Lực. Thời đó, ai cũng sợ Phước. Thấy bóng dóng Phước từ xa, các em phải cúi đầu, khép nép, dạt vào lề để Phước đi qua. Trưa, Phước khệ nệ vác bàn cờ tướng ra mà đập. Phước đập tan tành không chừa bất cứ ai. Các cao thủ nổi tiếng từ Bình Định, Đắc Nông, Khánh Hòa, đến xứ Thần Kinh cũng phải nể Phước 8- 9 phần, vì đa số đều bại dưới tay của Phước. Phước đánh cờ không chỉ bằng 2 tay mà bằng miệng nữa. Miệng Phước lấp lánh ánh gang....Tối, Phước khệnh khạng bước hàng hai xuống cầu thang, cái chân Phước đi thật đẹp, mũi giầy luôn chĩa sang hai bên, kiểu danh hài Sác-lơ. Vừa đi Phước vừa cười, Phước cười rất dễ thương bởi Phước luôn sở hữu nụ cười của bé Mickey. Việc đầu tiên Phước làm khi xuống đất là Phước ngó nghiêng, để coi cái Lão họ Cao ở đâu để gọi đi ăn cơm và tán gẫu quên sầu. Hai người tuy ở chung nhưng ít khi căn cơm tối với nhau, vì lão Cao có thói quen là trước khi đi ăn cơm, lão phải gọi ly rượu đứng uống – nói theo dân uống rượu là “uống rượu đứng” - rồi lão Cao mới chịu ăn cơm. Nhưng thật ra lão Cao có khi nào ăn cơm tối đâu! Lão ấy chỉ dùng cao gạo để sống thôi. Lão làm vậy là phần nào lão làm biếng nhai cơm! Phước thương lão họ Cao kia lắm, xa nhà, lớn tuổi lại ở một mình. Tuy lão họ Cao kia lớn hơn tuổi Phước nhưng rất nể Phước. Lão họ Cao sợ cái mồm mép của Phước. Cuộc sống cứ thế, Phước sống trong sự thương yêu của các chị, các em, sự nể nang của người lớn, dần dần làm Phước quên đi những năm tháng mài đũng quần soạn giáo án ở cái đất u ám này.

    Hôm nay, Phước có một ngày làm việc thật vất vả. Sáng nay Phước phải dậy sớm, chạy như ma đuổi dưới cơn mưa cuối mùa để đến trường cho kịp tiết dự giờ của lãnh đạo. Phước phải kiểm tra, đánh giá nghiệp vụ sư phạm của mấy em giáo viên trẻ trẻ mới ra trường về dạy trường Phước. Trong công tác chuyên môn, ngoài việc kiểm tra sinh hoạt hàng ngày, tính mô phạm của các em, Phước còn chịu trách nhiệm về chuyên môn của từng tiết giảng nữa. Phước ngồi trong lớp nhìn các em giáo viên trẻ vừa run vừa giảng mà cứ tưởng mình đang ngồi trong lớp trước đây cạnh em Thu Hương xinh đẹp. Hình ảnh Thu Hương, rồi em Duyên Ca-phê trước khu kí túc cứ lỡn vỡn trong đầu Phước làm suy nghĩ của Phước cứ miên man, không ghi chép, đánh giá gì được. Chiều nay, Phước lại phải và chủ trì cuộc họp đánh giá chuyên môn các tiết dạy sáng nay. Đánh giá thế nào đây? Lật lại các trang sổ, Phước chỉ thấy là những nét vẽ phác họa theo kiểu rãnh tay hình em Duyên đang bưng cà phê mời Phước, hình em Thu Hương mặc áo vàng, áo đỏ ngày xưa…Thôi thì, họ cũng như mình, chỉ khác về thời gian và kinh nghiệm, cũng nên đánh giá tốt hết, đạt chuẩn hết. Đạo đức nghề nghiệp mà. Phải tạo cho họ cơ hội phấn đấu, vươn lên.

    Rời phòng họp, Phước lại sải bước theo kiểu của danh hề nổi tiếng xứ trời Tây về phòng tập thể. Căn phòng thật quạnh quẽ, cô đơn…lọt thỏm dưới tàn cây me ở góc trường. Vứt cái cặp vào góc phòng, tụt cái quần theo kiểu tre con cởi quần tắm suối, Phước kéo ghế, bật thuốc, hớp trà lim dim…Tiếng điện thoại kéo Phước về với thực tại… “A-lô, anh Cao hả, ở đâu đó??”. Giật mình, té ra Phước đang mơ, mơ về nơi xa lắc. Không phải là tiếng chuông điện thoại mà là tiếng cóc nghiến răng cuối buổi chiều mưa….

    Ngày của Phước... 01mayvonquanhdinhnui

    Đọc xong đừng chửi nghe cha nội…”


    Được sửa bởi Admin ngày Thu Oct 27, 2011 10:49 pm; sửa lần 3.
    xuancuong32d
    xuancuong32d


    Tổng số bài gửi : 40
    Join date : 13/01/2011
    Age : 45
    Đến từ : Thừa Thiên Huế

    Ngày của Phước... Empty Rất hay

    Bài gửi  xuancuong32d Thu Oct 27, 2011 8:58 pm

    Hay quá đồng chí Sơn ơi, rất giống bản tính của Phước

      Hôm nay: Sat Apr 27, 2024 3:52 am