Ông Việt đã chết. Vì vậy, để tạo thêm phần cung kính, Admin đề nghị ông Phước Quảng Ngãi đánh trống, ông Cu Bin Khánh Hòa đánh chiêng, ông Cường Huế phụ họa theo điệu Chầu văn, bà Thanh Hương xướng. Ông Thu Phú Lộc gõ mõ, bà Lịch Hội đồng, bà Dương Quảng Ngãi và ông Cao Bình Định múa phụ họa với trang phục quần áo tứ thân!
1,2,3 zô!
Từ thưở cha mẹ sinh ra đặt tên là Thanh Việt
Lẽo đẽo theo ông ngày 2 bữa đến trường
Xứ Thăng Bình chang chang cồn cát nắng
Tấm thân gầy, nhấm xương rồng hai bữa thay cơm
Vậy mà:
Cứ lần lần rồi sách vở cũng qua trang...
Bùm bùm...cheng cheng...cheng cheng ...bùm bùm
Nhớ linh xưa, tính tình hiếu động
Dưới trường làng xứng đáng dáng đại ca
Gặp bạn gái tụt quần, xé áo
Với bạn trai đá đít, đè đầu
Thế nên:
Có những chiều nước mắt mặn môi (vì bị đánh..)
Bùm bùm...cheng cheng...cheng cheng ...bùm bùm
Hết cấp 2, rời quê về xứ Hội (Bùm bùm cheng cheng..Hội là Hội An)
Dưới sông Hoài, thưở nhỏ đã thành danh!
Đất Cẩm Nam mình ông tung chưởng
Dẹp giang hồ bẻ bắp bến ven sông
Vì vậy:
Dân trong làng luôn cung kính tiếng "Việt gian"!
Bùm bùm...cheng cheng...cheng cheng ...bùm bùm
Với khí phách xưa, ông hiên ngang vào trường thiến
Chẳng ngại đường xa, ông thẳng tiến kinh kỳ
Xong 5 năm ông trở thành ông Cử!
Bốc thuốc cứu gà là bổn sở của ông
Thế nhưng:
Gặp lúc trở trời ông phải nhắm mắt xuôi tay
Bùm bùm...cheng cheng...cheng cheng ...bùm bùm
Sự nghiệp kia còn vang danh thiên hạ
Cúm gia cầm ông há sợ chi ai?
Dịch tai xanh, một tay ông chống đỡ,
Cứu dân lành thoát khỏi cảnh tai ương!
Nhưng mà:
Anh hùng ai há dễ thoát Diêm Vương!
Bùm bùm...cheng cheng...cheng cheng ...bùm bùm
Than ôi, ông khuất núi để chi lại vợ nhỏ
Đất Đà thành buôn bán thuốc thú y
Không còn ông, ai là người đi thiến?
Giống lợn gà mặc sức sống sinh sôi
Vậy thì:
Trên đời này, ai là người thế chỗ ông đây???
Bùm bùm...cheng cheng...cheng cheng ...bùm bùm
Thôi ông hỡi, chúng tôi người ở lại,
Mượn Diễn đàn khóc khúc hát bi ai
Đưa ông về Tây phương miền cực lạc
Để theo ông bà về với cõi thiên thu....
Hỡi ôi:
Thân gió bụi, ngậm cười nơi chín suối
Đừng giận người, để vợ đó cho tôi...
Ông có thiêng mong đừng giận đám người trần
Hồn có rỗi mong về nơi siêu thoát......siêu thoát.....
Bùm bùm...cheng cheng...cheng cheng ...bùm bùm
Lạy 2 lạy, vái 2 vái....rút lui (và nhớ đội nón bảo hiểm)....
Ông Việt ơi, ông sống khôn thác thiêng, đọc được mấy dòng này, ông hiện hồn về Diễn đàn này với nhé....Có gì ông cũng xem là cơn gió thoảng..đừng để bụng mà giận người nơi xứ ấy...
Mùa Đông, năm Tân Mão..
Ôhô...ôhô
1,2,3 zô!
Từ thưở cha mẹ sinh ra đặt tên là Thanh Việt
Lẽo đẽo theo ông ngày 2 bữa đến trường
Xứ Thăng Bình chang chang cồn cát nắng
Tấm thân gầy, nhấm xương rồng hai bữa thay cơm
Vậy mà:
Cứ lần lần rồi sách vở cũng qua trang...
Bùm bùm...cheng cheng...cheng cheng ...bùm bùm
Nhớ linh xưa, tính tình hiếu động
Dưới trường làng xứng đáng dáng đại ca
Gặp bạn gái tụt quần, xé áo
Với bạn trai đá đít, đè đầu
Thế nên:
Có những chiều nước mắt mặn môi (vì bị đánh..)
Bùm bùm...cheng cheng...cheng cheng ...bùm bùm
Hết cấp 2, rời quê về xứ Hội (Bùm bùm cheng cheng..Hội là Hội An)
Dưới sông Hoài, thưở nhỏ đã thành danh!
Đất Cẩm Nam mình ông tung chưởng
Dẹp giang hồ bẻ bắp bến ven sông
Vì vậy:
Dân trong làng luôn cung kính tiếng "Việt gian"!
Bùm bùm...cheng cheng...cheng cheng ...bùm bùm
Với khí phách xưa, ông hiên ngang vào trường thiến
Chẳng ngại đường xa, ông thẳng tiến kinh kỳ
Xong 5 năm ông trở thành ông Cử!
Bốc thuốc cứu gà là bổn sở của ông
Thế nhưng:
Gặp lúc trở trời ông phải nhắm mắt xuôi tay
Bùm bùm...cheng cheng...cheng cheng ...bùm bùm
Sự nghiệp kia còn vang danh thiên hạ
Cúm gia cầm ông há sợ chi ai?
Dịch tai xanh, một tay ông chống đỡ,
Cứu dân lành thoát khỏi cảnh tai ương!
Nhưng mà:
Anh hùng ai há dễ thoát Diêm Vương!
Bùm bùm...cheng cheng...cheng cheng ...bùm bùm
Than ôi, ông khuất núi để chi lại vợ nhỏ
Đất Đà thành buôn bán thuốc thú y
Không còn ông, ai là người đi thiến?
Giống lợn gà mặc sức sống sinh sôi
Vậy thì:
Trên đời này, ai là người thế chỗ ông đây???
Bùm bùm...cheng cheng...cheng cheng ...bùm bùm
Thôi ông hỡi, chúng tôi người ở lại,
Mượn Diễn đàn khóc khúc hát bi ai
Đưa ông về Tây phương miền cực lạc
Để theo ông bà về với cõi thiên thu....
Hỡi ôi:
Thân gió bụi, ngậm cười nơi chín suối
Đừng giận người, để vợ đó cho tôi...
Ông có thiêng mong đừng giận đám người trần
Hồn có rỗi mong về nơi siêu thoát......siêu thoát.....
Bùm bùm...cheng cheng...cheng cheng ...bùm bùm
Lạy 2 lạy, vái 2 vái....rút lui (và nhớ đội nón bảo hiểm)....
Ông Việt ơi, ông sống khôn thác thiêng, đọc được mấy dòng này, ông hiện hồn về Diễn đàn này với nhé....Có gì ông cũng xem là cơn gió thoảng..đừng để bụng mà giận người nơi xứ ấy...
Mùa Đông, năm Tân Mão..
Ôhô...ôhô
Tue Nov 25, 2014 9:27 pm by xuancuong2510
» Buồn nơi dành cho những ai đang thấy buồn.
Sat Mar 30, 2013 1:10 pm by Thịnh Ánh Tần
» Where are you?
Tue Mar 19, 2013 5:04 pm by baothinh
» Cháu chào các pác ạ!
Tue Mar 19, 2013 4:57 pm by baothinh
» MỌI NGƯỜI ƠI, ĐI ĐÂU HẾT RỒI
Thu Nov 01, 2012 4:26 pm by Viet-QNam
» phu nu va kien truc
Mon Jun 25, 2012 11:32 am by Thịnh Ánh Tần
» Hỗ trợ "tạp chí"
Tue Apr 17, 2012 2:41 pm by Viet-QNam
» Cafe mot minh !
Sun Mar 11, 2012 9:36 pm by Thịnh Ánh Tần
» Điếu chào anh Việt!
Wed Feb 01, 2012 12:45 pm by Viet-QNam